Tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, tôi từ gay xuyên thành trai thẳng vạn gái mê | Chương 3: Tôi (Khôi) được bạn thân cứu một bàn

Minh lê bước đến thư viện vào chiều hôm sau với tâm trạng nặng như đeo đá. Nỗi sợ không chỉ đến từ môn Quản trị kinh doanh khô khốc mà còn từ việc phải "thể hiện" trước mặt Dũng. Cậu không muốn người trong mộng (dù mới chớm nở) thấy mình là một kẻ ngốc nghếch.

Nhóm đã có mặt đông đủ: Linh "thư ký" nghiêm túc, My Anh xinh xắn và Dũng... đang ngáp ngắn ngáp dài bên cạnh Linh. Vừa thấy Minh, Dũng vẫy tay: "Ê, đây này! Đến muộn thế?"

Minh lúng túng đi tới, cố gắng tránh ánh mắt lấp lánh của My Anh đang nhìn mình và ngồi xuống cạnh Dũng. Cái khoảng cách gần gũi này khiến tim cậu lại đập lỗi nhịp.

"Bắt đầu nhé," Linh tuyên bố, không lãng phí thời gian. Cô và My Anh trình bày phần của mình khá suôn sẻ. My Anh thỉnh thoảng vẫn liếc mắt đưa tình với Minh, nhưng sự chú ý của cậu giờ đây đã va phải "tảng đá" mang tên Mạnh Dũng mất rồi.

Rồi ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Minh. "Khôi, phần của cậu, phân tích đối thủ cạnh tranh," Linh nhắc.

Minh hít một hơi sâu. "À... ờm... Đối thủ cạnh tranh thì... nhiều lắm." Cậu liếc trộm Dũng, thấy anh chàng đang chống cằm nhìn mình, vẻ mặt chờ đợi. Áp lực tăng gấp đôi. "Ví dụ công ty A, công ty B... Họ... ờ... khá là cạnh tranh?"

Im lặng. Linh nhíu mày. My Anh trông hơi lo lắng. Dũng thì bật cười.

"Ha ha, cạnh tranh thì đúng rồi, không cạnh tranh thì gọi gì là đối thủ?" Dũng huých vai Minh. "Nói cụ thể hơn đi ông tướng. Chắc tối qua lại cày game quên làm bài chứ gì?"

Mặt Minh đỏ lựng vì bị nói trúng tim đen (dù lý do không hẳn là game). "Đâu... đâu có..."

"Thôi được rồi," Linh thở dài, có vẻ hết kiên nhẫn. "Phần này quan trọng lắm, không thể qua loa được."

My Anh vội lên tiếng: "Hay... hay để tớ về làm cùng Khôi nhé? Bọn tớ..."

"Thôi khỏi!" Dũng bất ngờ cắt ngang, giọng chắc nịch. Cậu quay sang Linh. "Để phần này tao với thằng Khôi xem lại cho. Nó chắc lại lơ mơ chỗ nào rồi. Yên tâm, tao 'kèm' nó là xong ngay." Cậu ta nói với vẻ tự tin, thậm chí còn khoác vai Minh kéo lại gần hơn một chút. "Phải không, Khôi?"

Minh ngẩn người trước pha "cứu thua" bất ngờ này. Một mặt, cậu thấy nhẹ nhõm vì không phải đối mặt với mớ lý thuyết một mình. Mặt khác, cậu cảm thấy cực kỳ xấu hổ vì Dũng nghĩ mình là đứa lười biếng, và quan trọng nhất... trái tim cậu đang nhảy múa tưng bừng vì có cơ hội được Dũng "kèm cặp".

"À... ờ... đúng rồi! Có Dũng giúp thì chắc chắn ổn!" Minh vội vàng đồng ý, cố gắng che giấu nụ cười sung sướng đang chực nở trên môi.

My Anh nhìn hai người họ, đặc biệt là cái cách Dũng khoác vai Minh, nụ cười hơi cứng lại, ánh mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên và có chút gì đó khó hiểu. Linh thì chỉ lắc đầu, ghi chú lại: "Vậy Dũng và Khôi phụ trách hoàn thiện phần đối thủ cạnh tranh. Hạn chót vẫn là cuối tuần."

Buổi họp kết thúc. Minh cảm thấy mình vừa trải qua một kiếp nạn nhưng lại vớ được "phúc lợi" trời ban. Dũng vẫn khoác vai cậu trên đường ra khỏi thư viện.

"Thấy chưa, có tao ở đây thì sợ gì?" Dũng cười hề hề. "Tối nay qua phòng tao, tao chỉ cho vài đường cơ bản là mày hiểu ngay. Đảm bảo dễ như úp rổ!"

Minh chỉ biết gật đầu lia lịa, trái tim đập rộn ràng vì viễn cảnh được "học nhóm riêng" với crush. Dù lý do gặp mặt có hơi éo le, nhưng cơ hội là cơ hội!


Chương tiếp: Tôi thấy Dũng hơi lạ