Tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, tôi từ gay xuyên thành trai thẳng vạn gái mê | Chương 1: Tôi (không còn) là Minh

Minh dụi mắt, ngáp một cái thật dài. Ánh nắng buổi chiều xiên qua khe cửa sổ, chiếu vào mặt làm cậu hơi nhíu mày. Giấc ngủ trưa nay sâu thật đấy, sâu đến mức cậu cảm thấy hơi lâng lâng, đầu óc vẫn còn ong ong như vừa đi tàu lượn siêu tốc.

"Chắc do ăn nhiều bánh ngọt quá," Minh lẩm bẩm, vươn vai một cái.

Khoan đã. Giọng nói này... trầm và khàn hơn giọng cậu thường ngày.

Minh ngồi bật dậy. Căn phòng này... xa lạ quá. Rộng rãi, tông màu xám tro nam tính, có cả giá sách đầy những cuốn về kinh tế và quản trị, một quả bóng rổ nằm lăn lóc góc phòng. Hoàn toàn khác xa căn phòng màu pastel đầy poster BL của cậu

"Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?" Minh hoảng hốt nhìn xuống đôi bàn tay mình. To, dài, khớp xương rõ ràng, còn có chút chai sạn. Đây chắc chắn không phải đôi tay mềm mại, được chăm sóc kỹ lưỡng hằng ngày của một nhà thiết kế đồ họa yêu cái đẹp như cậu.

Cậu lao vội vào nhà vệ sinh gần đó. Đứng trước gương, Minh suýt nữa thì hét lên. Trong gương là một khuôn mặt hoàn toàn xa lạ. Đẹp trai. Phải, cực kỳ đẹp trai theo kiểu nam tính, cuốn hút. Mày rậm, mắt sâu, sống mũi cao thẳng tắp, bờ môi hơi dày quyến rũ. Thân hình cao lớn, cơ bắp săn chắc ẩn hiện dưới lớp áo thun mỏng. Khách quan mà nói, đây là kiểu nhan sắc có thể khiến cả nam lẫn nữ phải ngoái nhìn. 

Dù gu của Minh thường là mấy anh chàng mảnh mai, thư sinh hơn một chút, nhưng cậu không thể phủ nhận, cái gã trong gương này... thực sự rất cuốn hút.

"Ôi mẹ ơi! Đây là ai? Mình đâu rồi?" Minh tự véo má mình một cái thật đau. Cảm giác đau đớn chân thực đến rùng mình.

Đây không phải mơ. Cậu... xuyên không rồi?

Minh run rẩy mò mẫm tìm chiếc điện thoại trên bàn. Mở khóa bằng face ID – ngạc nhiên là nó nhận diện khuôn mặt mới này. Màn hình hiện lên, và đập vào mắt cậu là hàng loạt thông báo từ Messenger, Instagram, Zalo...

Hầu hết đều đến từ những cái tên con gái xa lạ, kèm theo những avatar xinh xắn.

"Khôi à, tối nay đi xem phim không?"

"Hoàng Khôi, bài tập nhóm xong chưa, tớ qua lấy nhé? ;) "

"Anh Khôi ơi, cuối tuần anh rảnh không ạ?"

"Khôi đẹp trai, rep tin nhắn em đi màaaaaa!"

Hoàng Khôi? Vậy ra đây là tên chủ nhân của thân xác này. Và có vẻ như... anh chàng này cực kỳ nổi tiếng với phái nữ.

Minh, một chàng gay 100%, chỉ biết yêu cái đẹp thuần túy và mê mẩn mấy anh giai có lúm đồng tiền, giờ đây lại tỉnh dậy trong thân xác của một "trai thẳng vạn gái mê". Tình huống này nó trớ trêu và nực cười hơn bất kỳ bộ phim hài nào cậu từng xem.

Cậu cần không khí. Minh khoác vội chiếc áo hoodie (cũng không phải của cậu) và bước ra ngoài. Có vẻ như đây là một khu ký túc xá đại học hoặc chung cư cao cấp nào đó. Vừa bước ra khỏi cửa, cậu đã cảm nhận được những ánh mắt đổ dồn về phía mình.

Một cô gái xinh xắn tóc nâu hạt dẻ đi ngang qua, mặt đỏ bừng, lí nhí: "Chào... chào Khôi."

Minh theo phản xạ lịch sự mỉm cười: "Chào bạn."

Cô gái đó như bị trúng tiếng sét ái tình, ôm mặt chạy đi mất, vừa chạy vừa rúc rích với cô bạn đi cùng: "Trời ơi, hôm nay ảnh cười với tao kìa! Dễ thương xỉu!"

Minh: "..." Ủa gì dợ? Mình chỉ chào thôi mà? Sức hút của trai thẳng thật đáng sợ.

Đi thêm vài bước, một nhóm nữ sinh khác đang tụ tập gần đó cũng bắt đầu xì xầm, chỉ trỏ và cười khúc khích. Minh cảm thấy da gà da vịt nổi hết cả lên. Cậu quen với việc ngắm trai đẹp, chứ không quen với việc bị các cô gái ngắm như sinh vật lạ thế này.

"Này Khôi!" Một giọng nam oang oang, đầy năng lượng vang lên từ phía sau.

Minh giật mình quay lại. Một anh chàng cao to, vạm vỡ, mặc bộ đồ thể thao còn lấm tấm mồ hôi đang chạy tới, nụ cười toe toét khoe hàm răng trắng bóng. Mái tóc đen hơi rối, vài giọt mồ hôi lăn trên thái dương và cổ, trông vừa khỏe khoắn vừa... quyến rũ một cách hoang dại. Anh chàng đó không chút khách sáo, khoác mạnh vai Minh.

"Đi đâu mà như người mất hồn thế?" Anh bạn cười lớn, để lộ lúm đồng tiền bên má phải.

Tim Minh bất giác đập "thịch" một cái. Cái khoác vai thân mật, mùi mồ hôi nam tính thoang thoảng, nụ cười rạng rỡ và nhất là... lúm đồng tiền kia! Nó khiến Minh hơi bối rối. Cậu không quen tiếp xúc kiểu "anh em chí cốt" này, nhưng phản ứng của cơ thể cậu lại còn tệ hơn - nó đang mách bảo rằng anh chàng trước mặt... rất hấp dẫn. Chết tiệt, Hoàng Khôi, mày kết bạn với gu của tao à? – Minh gào thét trong lòng.

"À... ờm... tao ra ngoài hít thở chút không khí." Minh lắp bắp, cố gắng kéo dãn khoảng cách một cách tự nhiên nhất có thể, dù tim vẫn đang đập loạn xạ.

"Hít thở gì tầm này! Làm vài ván bóng rổ không? Tao vừa tập xong, đang sung sức!" Anh bạn giơ nắm đấm lên, khoe bắp tay săn chắc.

Minh lại nuốt nước bọt. Bình tĩnh nào Minh ơi, mày là gay, không được để lộ sơ hở trước trai đẹp cơ bắp!

"Thôi... hôm nay tao hơi mệt." Minh từ chối. Chơi bóng rổ? Cậu chỉ biết chơi bóng thôi!

"Mệt à?" Anh bạn nheo mắt nhìn Minh dò xét, rồi bật cười. "Hay lại bị con bé Hoa lớp Kế toán làm phiền? Thấy nó lại gửi thư tình cho mày đấy, để trong hộc bàn." Anh ta nháy mắt tinh nghịch. "Số đào hoa quá mà, bạn tôi!"

Minh cười như mếu. Thư tình? Cậu chỉ muốn nhận thư tình từ anh chàng đẹp trai đang đứng cười toe toét trước mặt mình thôi! Mà khoan, cái gì vậy Minh? Mày mới gặp người ta có mấy phút!

"Thôi, không chọc mày nữa. Tao về tắm đây, nhớt nháp quá." Anh bạn vỗ bộp vào lưng Minh (lại một cú "sét đánh" nữa vào trái tim mong manh của cậu). "Mai đi học đừng có ngủ gật đấy!" Nói rồi, anh ta huýt sáo, quay lưng đi về phía dãy phòng đối diện.

Minh đứng ngẩn người nhìn theo bóng lưng khỏe khoắn ấy, cảm giác hoang mang tột độ. Xuyên không đã đủ sốc rồi, giờ lại còn có nguy cơ "cong" thêm vì chính bạn thân của thân xác mới này nữa chứ! Cuộc đời đúng là một trò đùa nghiệt ngã.


Chương tiếp: Dũng? Linh? My Anh?