Tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa, tôi từ gay xuyên thành trai thẳng vạn gái mê | Chương 2: Dũng? Linh? My Anh?

Minh đóng sập cửa phòng lại, lưng dựa vào cánh cửa, thở hổn hển. Không phải vì chạy trốn đám nữ sinh, mà vì chạy trốn khỏi cảm xúc hỗn loạn mà anh chàng bạn thân "mới toanh" kia mang lại.

"Mạnh Dũng... Chắc là tên cậu ta," Minh lẩm bẩm, nhớ lại cách mấy cô gái khác gọi anh chàng lúc nãy. Cậu đi đi lại lại trong phòng, cố gắng sắp xếp lại mớ suy nghĩ trong đầu.

Nhưng hình ảnh Dũng với nụ cười rạng rỡ, giọt mồ hôi lăn dài và cái vỗ lưng đầy năng lượng cứ lởn vởn trong tâm trí cậu. Nó khiến mặt cậu nóng ran một cách khó hiểu.

Cậu quyết định khám phá căn phòng kỹ hơn để đánh lạc hướng suy nghĩ. Giá sách toàn kinh tế, quản trị. Tủ quần áo toàn đồ trung tính, thể thao. Laptop thì desktop là ảnh đội bóng rổ. Mọi thứ đều hét lên hai chữ "TRAI THẲNG". Điều này càng khiến Minh cảm thấy lạc lõng và... mâu thuẫn với cái cảm giác xao xuyến vì Dũng lúc nãy.

"Khôi! Mở cửa! Thằng Dũng đẹp trai lai láng đây!" Tiếng gọi oang oang quen thuộc lại vang lên ngoài cửa, lần này còn kèm theo tiếng gõ cửa rầm rầm.

Minh giật bắn mình, tim lại đập loạn xạ. Sao cậu ta lại quay lại? Cậu hít một hơi sâu, cố gắng điều chỉnh giọng nói và nét mặt trước khi mở cửa.

Dũng đã thay đồ, giờ là áo phông trắng đơn giản và quần short thể thao, trông càng thêm phần năng động. Mái tóc vẫn còn hơi ẩm sau khi tắm. Cậu ta không đợi mời đã tự nhiên bước vào phòng.

"Làm gì mà rề rà thế?" Dũng càu nhàu, rồi ném một cái tay cầm chơi game về phía Minh. "Chơi game không? Mới có trò mới, đối kháng đỉnh cao!"

Minh luống cuống bắt lấy tay cầm. "À... tao... không biết chơi cái này."

"Hả?" Dũng trợn mắt. "Hoàng Khôi mà không biết chơi game đối kháng? Mày đùa tao à? Bình thường mày hành tao ra bã mà?"

Chết rồi! Lại lộ sơ hở! Minh vội chữa cháy: "À... ý là... dạo này không chơi nên hơi quên tay thôi."

Dũng nheo mắt nhìn Minh đầy nghi ngờ. "Mày lạ lắm nha Khôi. Từ chiều đến giờ cứ như người trên mây. Nói năng thì cứ ngập ngừng, mặt thì cứ đỏ lên. Bộ thất tình con bé nào hả?" Cậu ta ngồi phịch xuống giường của Khôi, vắt chân lên nhìn Minh chằm chằm.

Mặt Minh càng đỏ hơn. Thất tình đâu không thấy, chỉ thấy "rung rinh" vì cái người đang ngồi bá đạo trên giường mình (thật ra cũng không phải của mình) kia kìa. "Đâu... đâu có! Tại... tại hơi mệt thôi."

"Mệt cái gì! Hay là lo vụ bài tập lớn môn Quản trị?" Dũng đột nhiên nhớ ra. "À đúng rồi! Chiều mai nhóm mình phải họp đấy nhé. Con bé Linh 'thư ký' vừa nhắn tao nhắc mày. Đừng có mà quên, bài này quan trọng lắm đấy!"

Bài tập lớn? Quản trị? Linh 'thư ký'? Đầu óc Minh lại quay cuồng với những thông tin mới. Cậu còn không biết môn Quản trị là gì, giờ lại thêm vụ họp nhóm.

"À... ờ... tao nhớ rồi," Minh lắp bắp, mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra.

"Nhớ là tốt rồi," Dũng gật gù, rồi lại nhìn Minh dò xét. "Mà thật sự là mày không sao chứ? Dạo này cứ tránh né tao với cả My Anh nữa. Bình thường mày với con bé cũng thân lắm mà?"

My Anh? Lại một cái tên nữ khác. Nhưng điều khiến Minh hoảng hơn là câu "tránh né tao". Chết tiệt, chẳng lẽ cậu ta nhận ra mình đang có ý đồ "đen tối" với bạn thân?

"Đâu... đâu có tránh né mày!" Minh vội xua tay, giọng hơi cao lên. "Tại... tại dạo này stress học hành thôi mà!" Cậu cố nặn ra một nụ cười mà có lẽ trông còn méo mó hơn cả khóc.

Dũng nhìn cậu chằm chằm một lúc lâu, ánh mắt khó đoán. Minh gần như nín thở. Đúng lúc cậu nghĩ mình sắp bị lật tẩy đến nơi thì Dũng bật cười lớn.

"Ha ha! Thằng quỷ! Làm tao hết hồn! Chắc áp lực làm hot boy quá chứ gì?" Dũng đứng dậy, tiện tay vò rối mái tóc của Minh (một hành động khiến trái tim Minh lại nhảy lên một nhịp). "Thôi, không phá mày tự kỷ nữa. Nhớ mai đi họp đó! Tao về phòng cày game đây!"

Nói rồi, Dũng huýt sáo, thong thả đi ra cửa. Trước khi đi, cậu ta còn quay lại nháy mắt một cái. "À, liệu hồn mà làm bài cho tốt, không tao méc My Anh đấy!"

Cánh cửa đóng lại. Minh đứng như trời trồng giữa phòng, tay vẫn còn cảm nhận được hơi ấm từ cái vò đầu của Dũng. Cậu vừa thoát khỏi nguy cơ bị lộ tẩy, nhưng lại rơi vào một cái hố sâu hơn: Làm sao để đối mặt với bài tập Quản trị kinh hoàng kia? Và quan trọng hơn, làm sao để kiểm soát trái tim "phản chủ" đang đập loạn xạ vì cậu bạn thân "chuẩn men" Mạnh Dũng?

Đúng lúc này, điện thoại rung lên. Tin nhắn từ Zalo, người gửi "My Anh". Avatar là một cô gái xinh xắn.

"Khôi ơi, mai họp nhóm ở thư viện lúc 2h chiều nhé. Phần của cậu là phân tích đối thủ cạnh tranh đó. Nhớ làm nha! ;) "

Minh nhìn tin nhắn, rồi lại bất giác nghĩ đến nụ cười có lúm đồng tiền của Dũng. 


Chương tiếp: Tôi (Khôi) được bạn thân cứu một bàn.