Tiết thực hành Hóa học tuần này diễn ra trong không khí im lặng đầy tập trung hơn thường lệ. Bài thực hành liên quan đến việc pha chế và quan sát phản ứng của dung dịch Đồng(II) sunfat (CuSO₄) – một hóa chất có màu xanh lam đặc trưng, đẹp mắt nhưng cũng đòi hỏi sự cẩn thận vì có thể gây bám bẩn và cần xử lý đúng cách. Đối với Nam, sự kết hợp giữa những công thức phức tạp và việc phải thao tác với hóa chất luôn tạo ra một áp lực vô hình. Cậu và Minh được xếp chung một nhóm không quá xa bàn của "cặp đôi hoàn hảo" Linh và Khánh. Linh và Khánh học lớp 11B nhưng giáo viên bộ môn để hai lớp 11A và 11B làm thực hành chung.
Khu vực làm việc của Linh và Khánh là hình mẫu của sự ngăn nắp và hiệu quả. Dụng cụ thủy tinh sạch bong, được sắp xếp theo đúng trình tự thí nghiệm. Linh đang cẩn thận dùng pipet hút dung dịch CuSO₄ từ cốc lớn, từng giọt chính xác. Khánh đứng bên cạnh, ghi chép số liệu vào sổ thực hành, thỉnh thoảng lại kiểm tra lại nhãn hóa chất, đôi mày hơi nhíu lại đầy vẻ chuyên chú. Sự phối hợp nhịp nhàng, gần như không cần lời nói của họ tạo ra một bầu không khí chuyên nghiệp, tách biệt hẳn với sự hơi lộn xộn của các nhóm khác.
Nhóm Nam và Minh thì đang vật lộn với việc cân hóa chất rắn. Minh, với bản tính nhanh nhẩu nhưng đôi khi hơi cẩu thả, đang cố đổ bột CuSO₄ màu xanh từ tờ giấy cân vào chiếc cốc thủy tinh. Nam đứng bên cạnh, tay giữ cốc, cố gắng giữ ổn định.
"Từ từ thôi mày, kẻo đổ ra ngoài bây giờ," Nam nhắc khẽ, mắt không rời những hạt bột màu xanh lam.
"Biết rồi, biết rồi," Minh đáp, nhưng đúng lúc đó, cậu ta lại bị thu hút bởi tiếng động ngoài hành lang, đầu hơi nghiêng ra nhìn. Chỉ một tích tắc mất tập trung đó, tay Minh hơi run. Một lượng bột CuSO₄ không nhỏ trượt khỏi mép giấy, rơi thẳng xuống mặt bàn thực hành bằng đá granite màu xám, tạo thành một vệt xanh lam khá lớn, một vài hạt còn bắn nhẹ sang mép bàn của nhóm Linh và Khánh đang ở rất gần.
"Chết rồi!" Nam kêu lên khe khẽ, tim như rơi xuống bụng. Bột CuSO₄ khô tuy chưa nguy hiểm ngay nhưng nếu dính nước hoặc ẩm sẽ tạo thành dung dịch và rất dễ gây bám bẩn khó chùi. Phản xạ đầu tiên của cậu là đông cứng người, mắt liếc ngay sang bàn bên cạnh, chờ đợi một cơn thịnh nộ hoặc ít nhất là một cái nhìn băng giá từ Linh.
Nhưng phản ứng của Linh lại hoàn toàn khác. Cô thậm chí không liếc nhìn Nam hay Minh. Ngay khi những hạt bột màu xanh rơi xuống, phản xạ của cô nhanh như cắt. Cô lập tức dùng một tay đẩy nhẹ giá ống nghiệm của nhóm mình lùi sâu vào trong bàn, tránh xa khu vực bị ảnh hưởng. Tay kia với lấy cuộn giấy ăn dày đặt sẵn trên bàn, xé một đoạn dài và dứt khoát phủ lên vệt bột CuSO₄ trên bàn mình trước rồi tiện tay đẩy luôn phần giấy còn lại sang phía bàn Nam. Toàn bộ hành động diễn ra chưa đầy ba giây, hoàn toàn im lặng, chính xác và... lạnh lùng một cách hiệu quả. Sau đó, cô quay lại ngay với việc chuẩn bị cho bước thí nghiệm tiếp theo như thể không có gì vừa xảy ra.
Khánh, người đứng ngay đó, chỉ khẽ nhíu mày khi thấy bột hóa chất bắn sang, liếc nhanh về phía Nam với ánh mắt thoáng vẻ bực bội vì sự gián đoạn, rồi cũng quay lại với cuốn sổ ghi chép, chỉ khẽ tặc lưỡi một cái gần như không nghe thấy.
Nam đứng sững sờ, mặt nóng ran. Không có lời trách mắng, không có cái lườm nào. Chỉ có một hành động xử lý tình huống cực kỳ nhanh chóng, thực tế và không hề biểu lộ cảm xúc cá nhân. Nó không phải sự tử tế, cũng chẳng phải sự khó chịu ra mặt. Nó giống như cách một kỹ thuật viên xử lý một sự cố nhỏ trong dây chuyền sản xuất – nhanh, gọn, và ưu tiên việc đảm bảo quy trình chính không bị gián đoạn. Sự hiệu quả máy móc đó, lạ lùng thay, lại khiến Nam bối rối hơn cả một lời quát tháo. Nó cho thấy một sự tập trung cao độ và khả năng phản xạ đáng kinh ngạc.
"Hú hồn... May thật, nó không biến thành 'nữ hoàng băng giá' phun lửa," Minh thở phào nhẹ nhõm, vội vàng dùng phần giấy Linh đưa sang để gom gọn đống bột trên bàn mình. Cậu vừa làm vừa lầm bầm. "Công nhận phản xạ của nó đỉnh thật đấy. Chắc là quen xử lý mấy vụ đổ bể rồi." Minh ngẩng lên, liếc nhìn sang bàn bên cạnh, nơi Linh và Khánh đã tiếp tục công việc một cách trơn tru. Cậu nhìn Khánh đang cẩn thận dùng kẹp gắp một ống nghiệm đặt vào giá đỡ, động tác dứt khoát và ổn định. "Nhìn thằng Khánh nó làm thí nghiệm kìa," Minh nói nhỏ với Nam, giọng có chút gì đó vừa ngưỡng mộ vừa so sánh. "Tay nó giữ đồ thủy tinh chắc ghê, không run tí nào. Chẳng bù cho hai thằng mình, làm gì cũng lóng ngóng." Minh khẽ lắc đầu, rồi lại tập trung vào việc dọn dẹp. "Thôi, lo làm sạch chỗ này đi không thầy đi qua lại phiền."
Nam vội vàng phụ Minh lau dọn, nhưng tâm trí vẫn còn quay cuồng vì phản ứng của Linh. Cách cô ấy xử lý sự cố - nhanh, gọn, không cảm xúc, tập trung vào giải pháp thay vì tìm lỗi - lại vẽ thêm một nét khác vào bức chân dung về cô trong đầu cậu. Đó không phải là sự kiêu kỳ hay hung dữ. Đó là sự tập trung tuyệt đối, là lý trí đặt lên trên cảm xúc, là khả năng kiểm soát tình hình một cách đáng nể.